Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2008

MỘT KỶ NIỆM “NGHỊCH NGỢM” THỜI SINH VIÊN

Trước khu Kí túc xá trường ĐH Giao thông hồi đó có mấy bà, mấy chị ở Làng Cót như chị Móm, bà Dụ, hàng sáng hay ra bán hàng fục vụ bọn sinh viên chúng tôi, nào bánh cuốn, bánh rán lăn đường…(mà chuyện ăn sáng hồi đó là chuyện viễn tưởng đối với cánh sinh viên nội trú), còn hình thức thanh toán thì đủ kiểu : Tiền mặt, tem gạo tem bánh mì, khi không có những thứ đó, thì bằng bất cứ một vật gì có giá trị nào ( hình thức cầm đồ bây giờ còn gọi bằng “cụ” ) mà không cần sổ sách gì cả.

Một buổi sáng khi bọn tôi không còn tiền và không còn một thứ gì có giá trị cả, đang ngồi ngáp vặt chuẩn bị vào tự học thì D “loe” mặt tỉnh queo tay cầm một gói bọc giấy rất đẹp vào nói với cả bọn: hôm nay tao chiêu đãi cả bọn một bữa bánh cuốn “bét nhè”! cả bọn sung sướng bật dậy đi theo nó ra gánh bánh cuốn của chị “Móm” trước cổng trường. Hôm đó cả bọn hả hê được một bữa no nê, hết ăn bánh cuốn đến bánh rán thoải mái ăn, ăn xong nó còn ra vẻ rất “tinh tướng” thằng nào muốn ăn nữa xin mời cứ tiếp tục, nhưng xem chừng đã đủ cả bọn xin thôi. Lúc đó D“loe” nói với chị “Móm” hôm nay em chịu trách nhiệm thanh toán cho cả bọn, nó từ từ lấy ra cái gói lúc nãy ra với vẻ mặt quan trọng nó nói : Đây là 10 thước vải sa tanh Pháp, tối hôm qua em vừa đi nhận hộ “bà già” của họ hàng gửi từ Pháp về, chị cầm hộ mấy hôm nữa có tiền em sẽ ra thanh toán và lấy lại 10 thước vải này, nếu lâu không thanh toán thì chị cứ tự nhiên sử dụng, sau đó cậu mở he hé gói vải đó ra, mọi người thấy đó đúng là Satanh thật, chị “Móm” định thò tay sờ nó liền gạt tay ra và nói tay đầy mỡ sờ vào bẩn vải lấy gì mà đền (thời kỳ bao cấp mấy mét sa tanh đó cực kỳ có giá trị với chị em phụ nữ) cậu ta nói tiếp: cứ sáng đi bán hàng chị phải mang theo, để nếu có tiền em sẽ thanh toán, mất là không có để đền được đâu ? với ánh mắt nhìn gói vải một cách thèm thuồng, lúc đó chị “Móm” khấp khởi cầm gói vải nghĩ rằng chắc gì các cậu đã có tiền mà thanh toán, tôi sẽ được hưởng tấm vải này !!!... lập tức đồng ý ngay.

Suốt mấy hôm liền, cứ buổi sáng hàng ngày đi bán hàng, chị “Móm” mang theo cái gói “của nợ” đó, sau một thời gian không thấy D “loe” xuất hiện đả động gì, chị ta sốt ruột, hỏi thăm mọi người và chắc mẩm sẽ được “lĩnh trọn” tấm satanh. Đến một hôm không kiên trì được nữa, khi về nhà chị ta liền dở ra giật mình và sực hiểu mọi chuyện. Thì ra để đánh vào lòng tham của chị “Móm”, D “loe” đã lấy một tấm satanh dùng làm lót trong vali được là fẳng fiu trông rất tinh tươm, gói bọc ngoài mấy tấm vải vụn để làm vật thế chấp, làm giải pháp “tình thế” lúc đang đói. Hôm sau đến bán hàng chị ta tay cầm gói vải liền tru tréo cứ “trõ” mồm vào kí túc xá tặng cho mấy bài chửi và dọa báo cho nhà trường biết, cả bọn chúng tôi không thằng nào dám ló mặt, cứ ôm bụng cười, cười chảy nước mắt trong kí túc xá, cười chán nghĩ cũng thương chị ta và cử một “chiến sĩ” ra thương lượng nói rằng: mấy hôm nay thằng D “loe” bị ốm đi nằm viện khi nào nó về nó sẽ ra thanh toán. Cuối tuần đó, cả bọn sau khi về gia đình lên trường, anh em “lệ quyên” đủ tiền, hôm sau ra thanh toán cho chị “Móm” bánh cuốn và lại được tiếp một mẻ cười nữa. Chị “Móm” cười ngượng nghịu nhận lại tiền và nói yếu ớt: Các chú chỉ được cái đùa chị rai quá !!!.

Nghĩ lại, cuộc sống sinh viên thời đó tuy khổ, nghịch ngợm, tinh quái đúng với nghĩa “Nhất quỷ, Nhì ma, Thứ ba học trò” nhưng cũng đã để lại nhiều kỷ niệm vui, buồn và nhiều bài học cho cuộc sống trưởng thành sau này của từng cá nhân .

NQ Vinh

4 nhận xét:

ĐN.K7 nói...

Hồi đó chú Đạo"tréc" còn đổi được bánh cuốn bằng chăn bông nữa mà.Có chuyện vui nữa,dự bị 13(lớp ông Định,ông Thuỷ)có ông Quảng sau đi học Nga cắm quán nước ở đầu dốc nhiều khg biết nhưng đội Định,Thuỷ nói vói quán:Thằng Q nó bị B52 rồi.Bà chủ quán không đòi tiền thiếu còn xót xa:Thôi,chỗ đó phúng điếu cho nó,cầu nó phù hộ cho bà làm ăn!

VNQ nói...

Trưa nay ngồi ăn trưa với Nghiêm "củi", Lân "con", Bình "sấn" có giới thiệu với nó về Blog ĐHGT và có ảnh của cậu trên blog. Nghiêm ta rất khoái, nói tối về sẽ vào và tập làm blogger. Phải vận động dần thôi, chưa thấy Igo động thủ gì ?
Vinhnq

VNQ nói...

Gã "đầu bạc" bây giờ chỉ ngồi ngắm các bạn uống bia và mình ngồi uống rượu "Lavie" thôi!

Nghiêm Củi nói...

"Bánh cuốn muôn năm". Mà nó muom măm thật vì nó có từ đời Ông Bà Ông Vải mình cơ mà