Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2008

Nhà hát lớn

Nhà hát lớn ngày xưa

Nhà hát lớn ngày nay


Thứ Ba, 27 tháng 5, 2008

Hồ Gươm.

Hồ Gươm Tháng Tư 2008

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2008

Hồ gươm xưa và nay

Hồ gươm mùa đông















Đời mới









Đang sửa đền Ngọc sơn (năm 1884)

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2008

Hà nội ngày xưa



"Nhớ tiếng leng keng..." tầu điện

Chắn tầu Cửa nam

Kiốt bán báo+kem bờ hồ



Bách hóa tổng hợp




Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2008

Bách Thảo & Bắc Sơn.


Mỗi lần ra Hà Nội không gặp được bạn cũ Đại học giao thông là như thấy có lỗi và cảm thấy nhơ nhớ Bắc Sơn.
Địa điểm này bắt đầu quen thuộc ít nhất với món đậu phụ dầm nước mắm rất chi là ghi nhớ.

Nhưng sao lúc này, tuổi này mà mọi người vẫn còn nhiều bận rộn?
Lúc chia tay chẳng còn được mấy người.

Thế là lại nhớ.

Nên viết blog hay chơi game?

Không nên chơi game, rất nên viết blog! Vì rằng:
  • Chơi game thì chẳng “tiến bộ” được gì, trong khi viết blog thì trình độ viết văn sẽ nhanh chóng “lên tay”;
  • Chơi game thì dễ “cả thèm – chóng chán”, trong khi viết blog thì có nhiều cơ hội còm men bài của người khác, nhiều cơ hội được “phát biểu” – nguồn cảm hứng bất tận;
  • Thỉnh thoảng gặp bạn bè quen không lẽ lại hỏi người ta “Cậu đã chơi cái trò xxx chưa?”, trong khi viết blog thì có bài gì mình cảm thấy “tâm đắc” có thể mời bạn “ghé thăm”, biết đâu họ lại chẳng khen mình “văn hay chữ tốt”;
  • Chơi game nhiều khi phải mất công tìm tòi, “đầu tư” trò mới, trong khi viết blog thì chỉ cần xin phần mềm Unikey (để gõ tiếng Việt) một lần là xong;
  • Chơi game thì mãi chẳng hết giờ, trong khi viết blog thì ngoảnh đi ngoảnh lại đã đến giờ ăn cơm;

Cuối cùng là 2 lý do quan trọng nhất nên viết blog:

  • Muốn chơi game mới, hay, thì phải liên tục nâng cấp máy tính, trong khi cơ quan thì không phải lúc nào cũng có kinh phí. Còn viết blog thì dù không có kinh phí ta vẫn viết được;
  • Chơi game thì rất dễ “lộ”, trong khi viết blog thì lúc nào cũng “đăm đăm chiêu chiêu”, mọi người cứ tưởng là ta đang “nghiên kíu” (cuối năm không chừng được chiến sĩ thi đua!);

Các bạn có tìm được thêm lý do gì để viết blog thay vì chơi game không?

Tớ chỉ nói trên cơ quan thôi. Còn ở nhà thì tùy các bạn: chơi game cũng được mà viết blog cũng được, nhưng đừng có ham mê mà thức khuya quá rồi ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình...

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2008

Giới thiệu: “BA NGƯỜI KHÁC” của Tô Hoài

Có lẽ chẳng cần đọc một tác phẩm nào của Tô Hoài lứa tuổi chúng ta ai cũng biết ông qua tác phẩm “Dế mèn phiên lưu ký” có trong chương trình học môn văn phổ thông thời chúng ta còn đi học.. Được biết, ông đã viết tác phẩm Ba ngưòi khác này từ mười mấy năm trước, bây giờ mới được công khai cho phổ biến. Người thì cho rằng bây giờ mới tới thời cơ để trình làng. Người khác bàn luận quanh tựa đề của tác phẩm, hay đi tìm cái ẩn ý của tác giả xoáy quanh ba nhân vật mà ông gọi là Ba ngưòi khác. người bảo đọc xong rồi cũng thấy vui vui. Không hiểu niềm vui ấy đến từ đâu?.

Ba người khác đã phác hoạ lên những bức tranh kinh hoàng của cả một thời cải cách ấy như thế nào, mà không những xã hội rung chuyển, mà đến cội nguồn của luân thường đạo lý cũng bị đảo lộn? Tác phẩm tả những sinh hoạt của ba trong số 12 anh đội của một đội cải cách trong một đợt công tác. Đội cải cách này chỉ là 1 trong số hàng trăm đội của một đoàn cải cách. Cứ theo như tác phẩm thì có nhiều đoàn cải cách trong một khu ủy, cả miền Bắc lúc đó là 4, 5 khu, cùng với 5 đợt cải cách trong 3 năm mà mọi cán bộ cơ quan phải tham gia, chưa kể những đợi giảm tô trước và sửa sai sau này. Để thấy rõ một bức tranh toàn cảnh chung về sự rung động của miền Bắc trong thời kỳ cải cách ruộng đất lúc bấy giờ có thể tìm hiểu và đọc BA NGƯỜI KHÁC

Trích SGGP Online:

“….Tấn bi kịch hãi hùng về cải cách ruộng đất ở một xã đồng bằng Bắc bộ do chính người trong cuộc: ông đội phó đội cải cách, kiêm chánh án, kể. Một trong những ông đội phó cải cách, kiêm chánh án những năm tháng “nhất đội, nhì trời” ấy, lại chính là nhà văn lớn Tô Hoài (năm 1954-1955, ông mới 34 - 35 tuổi), tác giả Ba người khác. Vì thế, tiểu thuyết này rất sinh động, hấp dẫn, khiến người đọc chỉ có thể từ tin đến rất tin những điều trần trụi, khốc liệt được lần lượt phơi bày trong tác phẩm.

Ba người khác, có thể hiểu như tự truyện của nhân vật “tôi”, tên Bối, đội phó Đội cải cách ruộng đất, kiêm chánh án, kể về mình và hai người khác là Cự (đội trưởng) và Đình (cán bộ đội), cùng không hiểu biết gì về nông thôn, nông dân, nhưng “được tiếng là đánh địch (địa chủ, phản động) giỏi, có thành tích” trong ba đợt cải cách ở Thanh Hóa, được cấp trên tin cậy, điều về “cải thổ” một xã ở Hải Dương, mới tiếp quản sau khi quân Pháp rút.

Và tấn đại bi kịch đã được nhà văn vẽ ra. Một vùng quê đang yên lành, bỗng chốc chìm ngập trong các cuộc đấu tố, tranh giành, oan khốc, đen tối và đẫm máu...”

Có thể nhiều bạn chưa đọc tác phẩm này. Xin trân trọng giới thiệu! BA NGƯỜI KHÁC của Tô Hoài

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2008

Là Đàn ông

Cuối tuần nên thoải mái thời gian thư giãn. Sưu tầm được bài thơ phỏng theo bài “LÀ THI SĨ” của Sóng Hồng, mọi người đọc cho vui.

Là đàn ông tức là mê rửa chén
Mơ lau nhà và háo hức lau xe
Làm đàn ông là tựa cửa đợi vợ về
Nhanh nhảu chạy ra đỡ làn, đỡ nón
Dịu dàng ngồi xuống bằng cánh tay năm ngón

Hỏi nàng xem có uống nước cam không?
Rồi bưng lên trên khay nhỏ màu hồng
Nước giải khát, khăn lau tay, xí muội

Rồi trong khi nàng chân co chân duỗi
Vừa nhấp môi, vừa đọc báo thời trang
Ta tung tăng vào bếp mở làn
Lấy các thứ bày ra bàn chuẩn bị
Nước tương này xếp vào ngăn gia vị
Hành tím này xếp vào giỏ đồ khô
Đậu hủ đây thì thả vào tô
Còn rau sống bỏ vào thau rửa sạch
Cá chép tươi còn đang phành phạch
Đánh vẩy rồi ta lấy thớt ra
Tay cắt vây, mồm lại hát ca
Làm việc nhà, đó là hạnh phúc

Bắc nồi lên tiện tay ta múc
Nước từ trong máy lọc lưng lưng
Bỏ cà chua, bỏ hành lá tưng bừng
Ta sẽ nấu một nồi canh lịch sử

Trong khi đó vợ ta đang mặc thử
Chiếc áo mới mua về, coi có đẹp chưa
Ta vừa khen, vừa nạo cùi dừa
Để rắc sẵn lên chén chè trôi nước
Ăn cơm xong cho nàng dùng mát ruột
Và kèm thêm lát dưa hấu đẹp da

Nồi canh sôi trong tiếng reo òa
Ta thả cá, rồi làm luôn món mặn
Mở tủ lạnh ra, nhớ lời vợ dặn
Rằng hôm nay nàng muốn ăn cua
Rang với me, thêm dăn quả trứng rùa

Ta nhanh nhảu cho vào trong nồi hấp
Nhớ khi rang phải vặn cho lửa thấp
Cua mới ngon và mới vàng đều

Đang say sưa thì nghe tiếng nàng kêu
“Nước tắm của em, anh yêu ơi, đâu nhỉ?”
Vớ chai dầu thơm trên tràng kỷ
Ta vội vàng chuẩn bị khăn bông
Dầu gội đầu, kèm theo cái lược hồng
Mời nàng vào, không quên mở nhạc

Nàng bước vô, không hề kinh ngạc
Vì chuyện này đã quá thân quen
Ta nhanh tay mở khóa vòi sen
Rồi sung sướng chay ngay ra bếp
Và vui mừng nhanh chóng xếp mâm
Còn không quên mở lọ khế dầm
Cùng pha sẵn ly tra sâm thơm phức

Nàng bước ra, khăn bông quấn ngực
Như thiên thần sáng rực vẻ thanh cao
Kéo ghế nhanh, nàng yểu điệu ngồi vào
Khen ta là chồng ngoan, chồng tốt
Ta ngây ngất không thốt được lời nào

Ta gắp cho nàng thêm món đồ xào
Ngắm nàng ăn, lòng dạt dào cảm mến
Chính giữa bàn hai ngọn nến lung linh
Tỏa hào quang xuống góc nhà xinh
Hai tâm hồn trắng tinh hòa nhịp

Ta nhai vội để còn nhanh kịp
Vào trải giường và mở tivi

Chờ nàng ăn xong, ta gọi thầm thì
Mời nàng vô đúng kỳ phim nhiều tập
Nàng thong thả chiêu ly trà chống mập
Trước khi xem trai Hàn Quốc ung thư

Dưới chân nàng con mèo nhỏ gừ gừ
Còn xa xa ta hăng say rửa chén
Vừa rửa kỹ ta vừa nhìn lén
Thấy nàng đang khép mắt mơ màng
Với lấy chăn hoa ta đắp nhẹ nhàng
Bàn tay ta dịu dàng khe khẽ
Rắc vào chăn một chút dầu thơm
Đặt cạnh nàng gấu bông nhỏ bờm xờm
Vặn bé ngọn đèn rồi ta lui bước

Ta kiểm soát cửa sau, cửa trước
Dắt xe vô và cho chú mèo ăn
Đậy kỹ thức ăn để tránh thằn lằn
Kiểm soát lọ đường, đề phòng bọn kiến
Rồi vươn vai ta hùng dũng tiến
Vô phòng nàng, kéo nhẹ tấm rèm ra
Cho ánh trăng xanh biếc ngọc ngà
Phủ lên bóng nàng đang ngon giấc

Ta dịu dàng ngồi nhẹ như ngọn bấc
Nói thì thầm ba tiếng “vợ yêu ơi”
Nàng vừa yêu vừa đẹp nhất trên đời
Ta thiếp đi nơi chân giường mát dịu...

ST

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2008

Cổ phần..."ngược đãi"

Cổ phần “ngược đãi”
Tôi vẫn nhớ gương mặt của bà xã khi mua được CP ưu đãi của 1 ngân hàng với giá có một chấm bảy,nếu sang tên ngay có thể bán được những ba chấm. Nỗi mừng vui đời thường ấy chắc cũng chẳng thể đem so sánh với cái cảnh Acsimet bật dậy khỏi bồn tắm..”truổng cời” chạy ra đường la lên “Ơrêca” .
Đại khái là đã có thời TTCK bé bé của Việt nam ta nghe đến từ CP “ưu đãi” là người ta nghĩ đến sự đổi đời trong phút chốc.Có người “bỗng nhiên” bị tiền rơi xuống đầu phải thốt lên rằng: còn ngon hơn cả trúng số .Đúng là nhiêu phen ký giấy ăn tiền, mua 1 chấm chưa nóng túi đã có người đến trả gấp 2, gấp 3. Chưa kịp “hoàn hồn”, đã có kẻ phá giá trả lên gấp vài lần nữa. Cách đây hơn một năm nhiều ông chủ doanh nghiệp nhăm nhe phát hành thêm CP, nếu tốt số ta mua đựoc ít “ưu đãi” quy ra thóc thì đúng là trời cho? Khen cho ai nghĩ ra câu “Trời cho – trò chơi”, chuyện giống như trò chơi con trẻ mà lại ra tấm, ra món thật…
Có quá nhiều câu chuyện “ngàn lẻ một đêm” của người lao động, của những công ty đã cổ phần hóa (hoặc phát hành thêm CP) dạo ấy đã thực sự trở thành những ông chủ theo nghĩa đen với cả nắm tiền trong tay nhờ vào việc bán lúa non (được ưu đãi) khi “cánh đồng” đổi chủ...
Vào thời gian ấy, Tôi có một ông bạn công tác tại một ngân hàng quốc doanh, đã từ chối cơ hội chuyển sang làm việc tại nơi khác (mà nhiều người muốn vào làm mà không được) chỉ vì tiếc “đống” cổ phiếu của hàng chục năm công tác…Cái đợt nghỉ lễ vừa rồi, gặp nhau thấy bạn buồn buồn, hỏi ra : Thì ngày ấy , ngoài Cp ưu đãi của mình, ông bạn tôi còn dốc túi ghánh thêm một mớ “lúa non” cho nhà hàng xóm. Thế nhưng, trời chẳng chiều lòng người, số “chứng” của con khủng long ngân hàng ấy dạo này đang teo tóp vì cái lạnh “cắt da,cắt thịt” trên sàn giao dịch…Vậy thì ước mong nảy mầm số cổ phiếu “giống má” ưu đãi ấy hẳn đang trở nên xa vời như giấc mơ tỷ phú của bạn tôi mà thôi ; Anh dẫ buồn mà kết luận : “ưu đãi bây giờ trở thành…ngược đãi rồi các ông ạ”
Quá nhiều câu chuyện nhãn tiền . Như tại công ty tôi, CP phát hành thêm ưu đãi giá hai chấm, mua quyền khoảng 2.2 – 2,4, nếu bán ngay được hơn ba chấm. Rất may đến nay chỉ còn 1.5 hoặc 1.6 . Than ôi; tời oanh liệt nay còn đâu… Chỉ mong rằng, những người đang có cổ phiếu ưu đãi bỗng chốc trở thành bị …ngược đãi, cảm thông cho lời tâm sự này, gọi là “cười trên nỗi đau” này, tại vì Tôi cũng đang là…kẻ bị ngược đãi
.